Lời nhắn gửi tới em trai tôi !


Thư gửi em trai 

” Em trai yêu quý của anh ! Đây có lẽ là món quà đầu tiên còn nguyên vẹn mà anh gửi em. Nó đơn giản chỉ là một chiếc áo bình thường như những chiếc áo khác về hình thức nhưng về ý nghĩa thì nó lại khác. Nó là món quà tinh thần mà anh trai gửi em của mình nhưng đồng thời nó cũng là lời nhắc nhở của anh trong hành trình cuộc sống của em.

+ Về việc học của em, anh sẽ không tác động về việc chọn trường ĐH của em trong năm cuối cấp khi mà trước đây anh đã quá khắt khe với em. Nhưng việc lựa chọn việc học cũng phải nhìn tới gia đình và sự đam mê với công việc tương lai của em chứ không thể đơn thuần là cái danh trước mắt-cái chỉ nhất thời mà em muốn có được thành công với nó là cả quá trình khổ luyện mà có. Sắp tới là năm cuối cấp rồi, kỳ vừa rồi anh vừa bận nhưng cũng là không muốn gây áp lực cho em nên khi gọi về việc học tập của 2 đứa a ít quan tâm. Nhưng không phải chỉ khi a không hỏi han tới mà không cố gắng phấn đấu để rồi thấp kém so với bạn bè. Cái xấu hổ của cuộc sống mà em nên nhớ đó là thua bạn bè mặc dù mình đủ sức để thắng họ. Em hãy tự tin lên đừng ngại ngùng gì cả, bất chấp bạn bè em họ có cao siêu đến đâu mà lười biếng thì cũng không làm được gì sau này đâu. Vậy nên nếu không thông minh như họ thì em phải cần cù, chịu khó làm thật nhiều, giảm bớt chơi đi. Đừng để việc chơi làm cản bước ngoặt của cuộc đời mình. Anh viết thư này cũng không có gì to tát cả chỉ đơn giản là anh biết là em có thể bứt phá . Em có thể làm được mọi thứ mà em có quyết tâm, cũng như lần bứt phá của em của kỳ thi chọn lớp khi vào lớp 10 ấy. Vì vậy điều cần ở em là ý chísự tự tin, 2 yếu tố đó sẽ làm cho em mạnh mẽ hơn. À, đừng quên nhìn về gia đình ta, em muốn bố mẹ tự hào về em , em muốn một cuộc sống gia đình mình hạnh phúc và một cuộc sống đầy đủ hơn phụ thuộc một phần không nhỏ của năm cuối cấp này của em đó. Anh luôn hi vọng và luôn có khát vọng về một gia đình sung túc sau này, nơi mà anh em có thể giúp đỡ nhau, quan tâm nhau và dưới cùng mái nhà. Vì vậy em hãy quyết tâm đạt được thay vì cố gắng đạt được nhé. Nếu hiểu được ý anh thì hãy bắt đầu luôn từ khi em thấu hiểu.

+ Về cuộc sống, thì có lẽ mảng này em còn chưa rõ và chưa có được sự chín chắn , sự trưởng thành trong các quyết định của mình. Thực ra thì học tập và cuộc sống xung quanh luôn quanh quẩn em khi mà em còn đi học. Em muốn nó tốt, luôn cảm thấy thoải mái thì khó mà trong cuộc sống ít có gì trọn vẹn được hết. Tất nhiên là vẫn có thể nhưng khi đó mình sẽ đón nhận thiệt thòi đó thay vì người xung quanh. Tức là em hoàn toàn có thể dung hoà cuộc sống của bên cạnh việc học tập. Cũng như việc học thì cuộc sống xh cũng cần phải có sự khổ luyện sự nhận thức , sự han học hỏi mà có. Nếu không có những thứ ấy ngay trong bất cứ trường hợp nào thì em cũng chỉ là người như bất kì con ngươi bình thường khác. Nhưng cái mà a mong muốn ở em là phải khác họ. Cuộc sống của họ những người đi trước hay những thằng bạn vẫn vơ còn chưa nhận thức gì về nỗi khổ của bố mẹ, không biết gì về sự đúng sai trong tranh cãi, không biết học tập của mình phục vụ cho ai có phải cho mình không …. Thì những người đó chỉ tầm thường, và cái tầm thường đó cũng chỉ nuôi họ khi mà họ phải đánh đổi nhiều thứ. Nhưng khi mà trong một con người đã có sự định hướng rõ ràng, có quan điểm sống rõ ràng thì đó lại là khác. Những quyết định của họ đưa ra luôn có một trọng lượng, một giá trị và trong đó là cái tôi cá nhân trong đó thay vì thế này thế kia của dân 3 phải. Tóm lại song song với học tập, a muốn các em anh cũng không quên là làm quen với môi trường sống xung quanh. Trong đầu nên đặt ra những câu hỏi để biết rằng cuộc sống luôn nhiều bí ẩn để khám phá . Luôn luyện cho mình sự bình tĩnh, tự tin khi giải quyết các tình huống. Qua những lần như thế em sẽ trưởng thành lên. Và chẳng phải ngại ngùng gì với những vấp ngã, những tình huống vớ vẫn của cuộc sống. Nhưng hãy nhớ cái tưởng chừng là rắc rối em nên xem nó đơn giản và những cái tưởng chừng đơn giản thì hãy lưu tâm nhiều hơn, vì nó xảy ra nhiều hơn ( như việc chào hỏi, làm quen ….thường ngày ).

Như vậy 2 yếu tố đơn giản mà anh nói lúc này cho em là chưa đủ nhưng nó cũng là 2 cái chính nhất mà em cần có, vì anh nghì lúc này em có đủ nhận thức để hiểu nó ( hiểu ý mầ muốn nói ) . Em hiểu rồi thì hãy bắt tay luôn đi, đừng để rồi hối tiếc hay lỡ hẹn với những thứ mà mình có thể nắm chắc lúc này. Quyết tâm lên em trai. Anh và gia đình tin là em làm được. Anh viết lúc này là thời điểm anh thấy hợp lý, bởi lẽ qu tết thì nó không còn nhiều thời gian cho em đâu, và với thời buổi hiện tại em không quyết tâm để đạt ước muôn của mình thì sẽ không còn thời điển nào khác. Hãy nhớ lúc lơ là của bạn bè là lúc mà mình phải tỉnh táo để mà bứt lên so với họ. Điều đó sẽ đem đến thành công cho em. Và một điều anh luôn tâm đắc rằng  kết quả của mình do mình quyết định chỉ có trong cuộc chiến tập thể thì mới không chỉ có một mình quyết định mà thôi.

Thế nhé quyết tâm nhé em trai !

Chúc em thành công !

– Anh trai ! –

Leave a comment